#CapCut Phước chưa đủ, đừng vội khoe. Nhiều người vừa xây xong nhà to, mua xe sang, chưa kịp mừng thì gặp chuyện không lành. Không phải vì họ làm sai, mà vì phước chưa đủ để giữ. Nhà càng lớn, xe càng xịn, càng vượt sức mình… mà phước mỏng thì chẳng khác gì đội vàng đi giữa gió giông – khó yên. Muốn giữ? Phải tĩnh. Phải khiêm. Không phô trương. Không thách thức. Không rao lên miệng những điều lớn lao. Việc càng to, càng nên giấu. Chuyện càng linh thiêng, càng phải kín. Bởi “phước chưa dày, vọng thì dễ khuyết”. Nói ra sớm, chưa chắc được chúc phúc, mà dễ mời gọi ganh ghét, đố kỵ. Miệng nói ra, phước bay đi. Ngay cả việc sinh con – muốn trai, muốn gái – cũng đừng nói ra vội. Mang thai là chuyện trời ban, cầu thì cầu trong tâm. Cười thì cười nhẹ lòng. Lặng mà tin. Kính mà cầu. Giữ phước như giữ lửa – phải ủ kỹ mới bền. Nghiệp không chỉ sinh từ việc làm, mà còn từ lời nói. Nói sai chỗ, sai thời, là tự đốt lộc mình. Khoe tiền, tiền hao. Khoe con, con vướng nạn. Khoe nhà, khoe xe, dễ sinh oán khí. Thế gian nghe thì có người hoan hỷ, nhưng cũng lắm kẻ đố kỵ. Quỷ thần công minh, nhưng nghiệp lực thì vô tình. Người có phước thật sự, càng lặng lẽ. Người càng cao, càng khiêm cung. Người càng giàu, càng kín tiếng. Cái gì quý, càng phải lặng mà giữ. Lộc đến – mỉm cười. Việc lành – âm thầm. Biết giữ miệng, giữ tâm, giữ mình – mới là giữ được phúc. Vậy nên: Phước chưa đủ, đừng vội khoe. Nhà to, xe sang – phước mỏng không giữ nổi. Muốn giữ, phải tĩnh. Phải khiêm. Chuyện linh thiêng – đừng nói sớm. Chuyện đại sự – càng phải kín. Miệng nói ra, phước bay đi. Lộc đến, nên mỉm cười. Việc tốt, nên âm thầm. Người càng cao, càng ít nói. Người càng giàu, càng không khoe. Cái gì quý, càng phải giữ trong lặng lẽ. Giữ miệng, là giữ phước. Giữ tâm, là giữ lộc. Giữ mình, là bình an. 🤍